“ 10 ĐIỀU CẤM KỊ CỦA PHONG THỦY SƯ ”
Ngày xưa
những Địa Sư nổi tiếng đều là hiền nhân, tài cao đức trọng , mang hàm ý “ Thế
Thiên hành Đạo “. Vì Địa Lý Phong thủy là điều bí mật của Trời Đất, phước địa
chỉ dành cho phước nhân , ai thiếu phước thì khó mưu cầu; cho dẫu người quyền
cao , chức lớn , hay kẻ vàng ngọc đầy nhà.
Bởi vậy
người xưa đặt ra 10 điều cấm kị cho đệ tử và làm khuôn phép để nhắc nhở các Địa
sư Phong thủy sau này , theo đó sẽ không bị lầm lẫn , sai trái .
Nên người
làm Phong thủy phải luôn nhớ nằm lòng 10 điều này , thời nào nó cũng là khuôn
vàng thước ngọc, theo đó để tránh họa cho mình và bớt học cho người khác .
10 ĐIỀU CẤM
KỊ
1.Không làm đất cho những gia đình có con cái ngỗ
ngược bất hiếu, bất trung ( Vì nhà này thiếu phước, gia đạo không kỷ cương, nhân quả hiện thời không tốt , khó cầu mong phú quý ngày mai ).
2.Không làm cho những nhà cậy quyền thế làm chuyện bất
chính, cũng không để lợi danh, sắc đẹp mua chuộc ( Vì người này đã hưởng
hết phước , thì không thể táng vào nơi phước địa. Đó là lý nhân quả tự nhiên,
không thể cưỡng cầu mà làm sai Thiên lý ).
3.Không làm đất cho những nhà dùng quyền lực hay tiền
bạc, chiếm đoạt đất của người, như vậy không đúng Thiên lý, thì Địa lý không
ứng ( Xưa rằng : Có phước mới có lộc, có lộc phải làm phước, hết phước
lộc không còn. Nên các nhà quan quyền, nhà phú quý là đang được hưởng phước
lộc. Khi hết phước khó mong cầu gì thêm được, vậy chớ làm cho những người
giầu có mà không có tâm lương thiện ).
4.Không làm đất cho những người “ Thân vi bất thiện “.
Là làm cho những người làm những nghề nghiệp phi pháp hay không lành ( Ví
như làm cho những người đồ tể hay trộm cướp, cho vay nặng lãi, buôn bán cân
non giạ thiếu, các nghề nghiệp sát sinh, cờ bạc, các nghề sống lươn lẹo,
trái trở …).
5. Không làm cho những người có tâm địa bất trắc , có
nghĩa là không đo lường được, nay thế này, mai thế khác, nói chung là kẻ
gian ác, thiếu đức tín ( Bởi vì tâm địa dĩ hoại, âm địa hà khả đáo lai. Là kẻ tâm địa xấu xa, bại hoại lẽ nào được âm địa tốt ).
6. Không làm cho những người xuất thân là hạ tiện,
người có tâm địa hẹp hòi, bất chính, gian ác ( Xuất thân là hạ tiện như
đĩ điếm, con hầu …vì những người này kém phước. Tâm địa bất chính là tuy
giầu sang hay có chức quyền nhưng làm những việc bỉ ổi mà xã hội chê trách,
vào luồn ra cúi, bán nước buôn dân. Tuy họ đưa nhiều tiền, mà đồng tiền bất
chính, thì phải gánh nghiệp cho người đó. Đạo pháp gọi là “ Tịnh tài tịnh vật
“ thì chớ nên lấy.)
7. Không nên động đến cựu phần cổ mộ của người khác (
Mộ người như mộ mình, làm như vậy sẽ bị âm trách, thì họa đến trong 1 sớm 1
chiều ).
8. Không làm đất ở những nơi có nguồn gốc đất đai không
rõ ràng, cũng không làm theo ý của người khác ( Tức là đất đang tranh
chấp, đất chuẩn bị làm quy hoạch cho những việc công cộng, táng xuống sẽ không
an).
9/ Không làm cho những người không có đức tin theo Thày,
tức là không tôn Sư trọng Đạo ( Không tôn Sư trọng Đạo, đối xử thiếu tôn
kính với Địa Sư, nay theo Thày này, mai theo Thày khác hoặc tâm lý đa đoan,
tráo trở ).
10. Không viết sách truyền đời, khi bản thân chưa học
đến nơi đến chốn, nói chung tu học chưa đắc Pháp thì chớ viết hay truyền cho
người khác.
( Vì đúng sai chưa rõ, hư
thực chưa phân, nếu viết sai, truyền sai, sẽ gây họa lớn cho thế nhân )
NĂM LỜI
KHUYÊN.
1. Phàm học Địa lý trước tiên quý việc đọc sách, chẳng đọc sách
thời không thể hiểu tận cùng sự lý. Nếu lý lẽ chưa hiểu tường tận , thì tri
thức chẳng có bao nhiêu . Cho nên lấy sự đọc sách làm lời khuyên thứ nhất .
2. Học Địa lý tất nhiên quý ở việc đọc sách, vậy mà các
sách Địa lý tuy nhiều mà chân thư thì ít. Các sách của các vị chân Sư như
Quách Cảnh Thuần, Dương Quân Tùng, Tăng Văn Địch, Liêu Vũ, thì một nửa là
do người đời ngụy tạo nên. Trừ những Táng Kinh, Nghi Long Kinh, Hám Long Kinh, Địa lý biện chính trực giải, Thiên nguyên ngũ ca, Tứ thư… thì phần nhiều là
giả thư. Kẻ có chí cầu học đạo Địa lý nên tìm đọc những chân thư, đó là lời
khuyên thứ 2. ( Ở Việt Nam nên cầu học các sách của cụ Tả Ao , Hòa Chính là
trên hết ).
3. Học Địa lý quý là được Minh Sư truyền thụ. Sách rằng: “
Ngày xưa học tất phải có Thày, bậc Thày ấy sở dĩ truyền Đạo thụ nghiệp, hóa
giải những cái nghi hoặc ". Chẳng được như vậy thì như bắt gió nắm ảnh, sẽ
hoang mang phạm sai lầ . Cho nên được Minh Sư truyền thụ chỉ giáo là lời
khuyên thứ 3.
4. Học Địa lý quý là được Minh Sư, và rất quý nữa là có
bạn lành ( Thiện tri thức ). Người xưa rằng: “ Học Thày không tày học bạn".
Học một mình không bạn, thì cô đơ , thủ lậ , hẹp hòi. Thước tấc có ngắn có
dài, mỗi người có một sở trường riêng, cùng nhau học hỏi những điều khó,
điều hay ở bạn, thì Đạo lớn sẽ sáng tỏ. Cho nên được bạn lành học hỏi lẫn
nhau là lời khuyên thứ 4.
5. Học Địa lý quý là ở bền tâm chuyên cần, một phần siêng
năng mà 10 phần giãi đãi thì cái được không bằng cái mất. Ngày tháng như nước
trôi qua không trở lại. “ Vạn sự khởi đầu nan ", lúc đầu không thành công,
theo đó buồn rầu, thất vọng, về sau tuy có hối hận cũng không tìm lại được,
than tiếc ngày tháng đã qua đi. Như biết dụng sức lâu dài, chuyên tâm, cần
mẫn học hành sẽ có một ngày quán thông. Cho nên lấy sự tự lực, chuyên cần làm
lời khuyên thứ 5.
Quyết địa tinh thư - VÕ VĂN
BA. st
CVVDOANH-TTĐ-PHVHV